Loạn luân với bà mẹ kế đam mê thổi kèn của mình

Thân xác nàng từ từ ấm lại. Bạch Tuyết sục nó mạnh hơn, con nai co chân lên thúc thúc bàn tay nàng. Bạch Tuyết ngoan ngoãn làm theo có lẽ vì sợ, hai bàn tay nàng chống đất, gối chịu lại và đùi dang xa để khoe cái lồn phơi phới về phía sau. Chàng kinh hoàng nhận ra Bạch Tuyết không còn thở nữa, nàng đã là một ngưới chết. Bạch Tuyết vẫn nằm bất động. Một lát sau tên lính biết không còn chịu được lâu nữa bèn chồm lên ngậm lấy tai Bạch Tuyết cắn chặt, đồng thời tuôn một tràng tinh dịch vào mình nàng. Vì tò mò nàng dang chân thật xa cho cái lưỡi nhám nhúa của tên lính cà quét vào lồn mình. Trong nhà đồ đạc thứ gì cũng nhỏ xíu nhưng rất sạch sẽ và ngăn nắp. Vì tò mò nàng dang chân thật xa cho cái lưỡi nhám nhúa của tên lính cà quét vào lồn mình. Con nai xuất tinh xong thì nguầy ngoạc bỏ đi, Bạch Tuyết ngồi dậy quệt lấy những vệt nhờn cho vào miệng nút. Nhưng hỡi ôi:
“Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời mẹ ghẻ mà thương con chồng.”
Hôm sau, theo lệnh hoàng hậu, một tên lính khỏe mạnh, tinh nhuệ được phái theo bảo vệ công chúa cho nàng “an toàn” đi hái hoa. Để bảo vệ mạng mình, tên lính đành phải nghe theo. Chàng vạch hai mép lồn ra, cái mồng gà hiện ra dưới ánh nắng. “Thôi, dù sao cũng giết, để ta tắm xong rồi hiếp nó đến chết.