Bé học sinh cấp 3 bím khít cho tôi nhân trần phê quá đi

Nghe thấy tôi nói như vậy chị Sương tủm tỉm ghé nhẹ vào tai tôi nói:
-Sướng làm sao được bằng hàng thật mà so với bì, nghĩ đến chuyện hôm qua thôi mà chảy nước ra rồi đây này. Đang hí hửng thì bỗng đâu chị Loan gọi cho tôi. Cầm cái điện thoại bấm kì cạch một cái tôi đặt hàng được giống như một bức tranh nhưng hình ảnh hiển thị khá rõ. Xem qua rồi tôi hướng dẫn cho chị biết. Quay lại cười hì hì tôi bảo:
-Hai chị em trêu tí thôi chứ hai chị em mình thương nhau không hết đấy chị nhở! ! Làm gì nào.. Tiếng cười khanh khách lại vang lên:
-Kệ chứ! Nói xong nó lia luôn cái máy để tôi có thể thoáng qua thấy một em gái đang nằm trên giường rồi nó tắt máy luôn. Thằng Tú gật đầu rồi nói:
-Ừ! Nó lắc đầu thanh minh rồi bảo:
-Nhanh lắm.. Bàn bạc xong xuôi tôi vác cái cặp qua trường của thằng Tú, thằng này trông thế học hành còn cẩn thận hơn tôi nên giờ vẫn chưa ra trường vì nó học thêm cái văng bằng hai gì đấy.